Động lực lớn nhất để thúc đẩy một cá nhân hay một tổ chức nào đó tiến lên phía trước là có một hoài bão lớn. Hoài bão lớn sẽ giúp cho mỗi người vượt qua các khó khăn tưởng như lớn ở hiện tại để vươn tới thành công. Hoài bão cá nhân hay tầm nhìn DN đều là những thứ mang tính định hướng mà không có điểm mốc cụ thể.
Các mục tiêu xây dựng trên các định hướng về lý thuyết cũng phải đảm bảo tính SMART trong đó hội tụ cả tính khả thi lẫn tính bất khả thi (tham vọng). Trong thực tế ta hay đặt ra các mục tiêu rất lớn ví dụ như phải thông thạo tiếng anh trong năm nay, phải có bằng thạc sỹ MBA trong 2 năm tới, phải đạt sự tăng trưởng ít nhất 50% doanh số so với năm trước, phải là triệu phú tiền đô vào năm 40 tuổi…
Mặt trái của mục tiêu lớn chính là việc phát triển quá nóng khiến cho năng lực không theo kịp với đòi hỏi của mục tiêu như đã trình bày ở entry trước. Mục tiêu lớn khiến cho chúng ta không làm chủ được tay lái khi phía trước không rõ ràng. Mục tiêu lớn cũng khiến chúng ta mất đi sự tự tin khi không đạt mục tiêu.
Có người sẽ bảo là “ừ thì tôi đặt mục tiêu để có động lực phấn đấu, có mục tiêu còn hơn là không có”. Tuy nhiên nếu như ta thường xuyên không đạt mục tiêu mà chính ta đặt ra thì lòng tự tin trong ta sẽ giảm sút (tương tự đối với DN). Ví dụ nếu như đầu năm nào bạn cũng đặt mục tiêu là phải nói tốt tiếng anh thì chắc chắn càng về sau bạn càng dễ bỏ cuộc, chưa kể nó sẽ khiến bạn thất bại trong đạt mục tiêu ở tất cả các chỉ tiêu khác.
Chắc hẳn bạn đã nghe tới lời khuyên là mỗi ngày học 5 từ mới tiếng anh, một năm bạn sẽ có trong tay ít nhất 1500 từ. Bạn thực hiện thế này, ngày đầu tiên bạn học hẳn 10 từ, hôm sau hứng trí bạn học 20 từ, tới hôm sau nữa thì bạn giảm xuống 8 từ, rồi cứ giảm dần tới khi bỏ dở. Rồi một vài ngày sau động lực trở lại bạn học 10 từ, cứ như vậy số từ bạn học được cứ trồi sụt nhưng chắc chắn một điều là bạn sẽ không học được 1500 từ.
Như vậy tiến chậm và tiến đều sẽ nhanh hơn là tiến với tốc độ phụ thuộc vào cảm hứng. Để bạn có thể theo phương án 5 từ/ngày đòi hỏi phải có tính kỷ luật cao; khi bạn hào hứng muốn học thêm vài từ nữa thì cũng phải dừng lại; khi bạn chưa học được 5 từ mà thấy chán nản thì cũng không được dừng lại, nếu vượt qua được thì bạn sẽ có thêm sự tự tin.
Nói chung trong mọi sự học hỏi thì đốt cháy giai đoạn thường mang tới thất bại. Cái gì cũng có khởi đầu, có đi chậm rồi có đi nhanh, cái gì cũng phải đầu tư thời gian vào mới có kết quả.
Thử nghiệm trước khi làm lớn
Khi chúng ta đầu tư vào một lĩnh vực mới mà ta chưa quen biết hay là đi trên con đường đầy sương mù không rõ phía trước là gì đừng bao giờ dùng hết nguồn lực mà mình có. Thế nên giáo dục ta mới phát sinh ra khái niệm “làm thí điểm”. “Làm thí điểm” là một cách làm thông minh khi không muốn hậu quả gây ra (nếu có) lớn. Chỉ có điều là chúng ta thí điểm hơi nhiều mà dưới con mắt của xã hội có vẻ như ta chẳng rút được gì sau mỗi lần thí điểm.
Nếu bạn định đầu tư vào nhà đất hay vàng, đừng mang hết tiền nhà ra ném vào các canh bạc. Tốt nhất hãy thử nghiệm từ những dự án nho nhỏ để hiểu hơn về thị trường. Chỉ khi nào thấy mọi thứ rõ ràng và chắc chắn hẵng dùng hết nguồn lực mà mình có để có những thành quả lớn.
Người ta thường hay cho rằng trong môi trường kinh doanh biến đổi nhanh như hiện nay thành công thuộc về các công ty có khả năng thay đổi nhanh. Tuy nhiên mọi sự thay đổi bản chất đều là hoạt động mà chúng ta làm khác đi so với cái chúng ta quen làm. Làm khác đi có nghĩa quy trình thay đổi, con người thay đổi, nếp nghĩ thay đổi; tóm lại là một cú sốc đối với DN.
Bạn hãy tưởng tưởng việc suốt ngày phải lập ra các quy trình, hướng dẫn thực hiện các quy trình rồi khi nhân sự còn chưa thuộc cái quy trình đó thì đã bước vào chu kỳ lập quy trình mới. Doanh nghiệp luôn ở trạng thái xáo trộn, căng thẳng dẫn tới kết quả đầu ra kém cùng với chi phí cao.
Điều chúng ta cần làm là vẫn phải thay đổi nhưng không được thay đổi một cách đột ngột. Sự thay đổi nên là từng bước nhỏ, ảnh hưởng tới những nhóm nhỏ. Khi đã chắc chắn thì ta mới áp dụng cái mới ở quy mô toàn công ty.
cám ơn bài viết của anh 🙂