Những thứ không thể giải thích

0
7024
         Khi tôi còn bé có một sự vật mà tôi không thể nào tưởng tưởng được, đó là sự vô tận của Vũ trụ. Bất cứ con đường nào cũng phải có điểm kết thúc, bất cứ một vật gì cũng có những giới hạn của nó, nhưng tại sao vũ trụ lại không có điểm kết thúc. Một cái gì đó kéo dài về mọi hướng không có điểm kết thúc thật là khó có thể tưởng tượng được, nhưng đó rõ ràng là sự thật vì giả sử có một điểm kết thúc của vũ trụ (giống như không gian bên trong của một quả bóng bàn) thì sau điểm kết thúc đấy sẽ là gì? một không gian khác chăng? Do vậy chẳng cần phải mất công chứng minh, mọi người đều thừa nhận vũ trụ là vô tận.
Vũ trụ là sự kết hợp của chân không, của các thiên hà, hành tinh, ngôi sao. Hệ mặt trời bao gồm mặt trời và tới chục hành tinh cũng chỉ là một chấm rất nhỏ trong thiên hà, thiên hà nơi có hệ mặt trời cũng chỉ là một trong rất nhiều dải thiên hà. Trong hàng tỉ tỉ hành tinh như vậy thì chắc theo xác xuất cũng phải đâu đó có một trái đất thứ hai. Giá mà ta biết được nó đang ở đâu và ai đang sống trên đó.
Con người cũng là một động vật hết sức kỳ lạ sống trên trái đất. Tại sao trong hàng triệu triệu loại động vật lại chỉ tồn tại duy nhất con người với sự tư duy cao cấp. Theo logic các con vật khác chắc cũng phải có tư duy của riêng nó cho dù thấp hơn. Con người với bộ não chứa 10 ngũ 15 triệu tế bào thần kinh được kết nối với nhau theo một sự sắp đặt có tổ chức cũng là một sự kỳ lạ; ai đã tạo ra nó và sắp xếp nó như vậy? sự tiến hóa hay còn một cái gì khác nữa?
Con người cảm nhận thế giới qua ngũ giác quan và không tin những gì không thể thấy được bằng ngũ giác quan. Nhưng rõ ràng tồn tại một thứ gì đó siêu nhiên đang hiện diện quanh ta mà ta không thể “thấy” được bằng ngũ giác quan. Đầu tiên là chuyện gọi hồn, điều đó rõ ràng là có thực cho dù vẫn còn tồn tại những bà đồng cốt không có năng lực thực sự nhưng vẫn còn những người khác đang thực sự “Thấy” được thế giới này.
Giả sử tồn tại một thế giới như vậy thì tại sao thế giới đó không cố gắng liện hệ với ta và giải thích cho chúng ta về thế giới đó. Phải chăng thế giới đó như một nhà khoa học đã giải thích rằng cho dù ta mất đi thì năng lượng sinh ra từ não ta vẫn hiện diện và bằng cách này hay các khác những ông đồng bà cốt có thể đọc được những năng lượng đó.
Bàn đến hồn ma bóng quế lại nghĩ tới đời người, có hai câu hỏi lớn mà bất cứ ai cũng muốn có lời giải đó là Trước khi ta sinh ra thì ta ở đâu? và Sau khi ta chết đi thì ta đi về đâu? thật khó có thể nghĩ rằng một ngày nào đó ta sẽ không còn được sống ở đây nữa, có lẽ nó sẽ giống như một giấc ngủ dài, chỉ có điều là sẽ không có mơ mộng gì. Nhưng nếu đời người ngắn ngủi như thế, sao ta không cố gắng tận dụng mỗi giờ phút trôi qua, sao không sống cho thật ý nghĩa thay vì suốt ngày lo cơm áo gạo tiền? nhưng sao thấy khó quá. Mới ngày nào còn cắp sách tới trường, nay đã trên 30, thế mới thấy đời người ngắn như thế nào.
Quan điểm cá nhân của mình cho rằng con người giống như một cái máy tính vậy bao gồm thể xác là phần cứng và phần mềm (driver, hệ điều hành) là linh hồn. Thiếu đi phần mềm thì phần cứng cũng chỉ là những vật vô tri. Khi máy tính được mua mới người ta cài driver và hệ điều hành cho nó, rồi dần dần phần cứng bắt đầu có lỗi, phần mềm cũng bắt đầu bị virus, hoặc bug do bản thân phần mềm chưa hoàn hảo thế là máy tính tiến dần tới thời điểm thay thế. Có lẽ 9 tỷ người trên hành tinh này đã tạo ra theo một cách như thế, mỗi người sinh ra đều có phần cứng và phần mềm được làm mới hoàn toàn, có người được cài phần mềm mạnh họ làm sếp, có người có phần cứng tốt, họ làm vận động viên, và chiếm đa số là những người được cài phần mềm trên phần cứng bình thường, họ sống cuộc đời bình thường, vô danh không ai biết tới trừ những người sống cùng thời gian với họ.

Comments

comments

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here