Nước Mỹ vốn có những quyết định gây sốc, những sự kiện không thể đoán trước nay sắp tiếp nhận một vị tổng thống da đen đầu tiên. Ông obama, một người da đen gốc châu phi được làm tổng thống một nước mà trước đó 300 năm vẫn còn chế độ chiếm hữu nô lệ và ngày nay vẫn còn tồn tại sự kỳ thị chủng tộc. Tôi, một chuyên gia Việt Nam học tự xưng cũng có đôi điều nhắn nhủ với ông, ông Obama.
1. Về chiến tranh: tôi mong ông sẽ chấm dứt mọi cuộc chiến tranh mà nước Mỹ đang đóng vai trò tác nhân xúc tiến trong đó, để không có ai còn phải mất một phần hoặc cả gia đình của họ. Tôi chỉ mong vậy thôi vì ông chỉ là một phần trong một bộ máy lớn, bộ máy đó cần các sự xung đột để bán vũ khí, để cố vẫn Mỹ có thể len lỏi mọi nơi, để nhà thầu Mỹ có thể xây dựng các thành phố với chiêu bài tái thiết. Ở nước chúng tôi, mọi vấn để đều được quyết định bởi tập thể, tập thể là tất cả mọi người mà cũng chẳng là ai cả. Mọi danh từ chỉ quyền lực của chúng tôi đều có chữ tập thể đi cạnh, ví dụ như Ý chí tập thể, Quân đội nhân dân, công an nhân dân, tòa án nhân dân, hội đồng nhân dân. Nhờ coi trọng tập thể, chúng tôi không bao giờ phải lo thưởng phạt bất cứ cá nhân nào, tuy nhiên hàng năm chúng tôi cũng lục lại các cụ đã về hưu để thưởng huân chương vì sự nghiệp hay một cái gì đó đại loại như thế. Cái này các ông phải học tập chúng tôi nhiều.
2. Về tranh chấp lãnh thổ: thực tế là không có nước nào dám đụng tới một tấc đất của nước quý ngài, có lẽ nước ngài đã không khoan nhượng trước kẻ thù có ý định cướp đất trong lịch sử. Nước chúng tôi, nhân dân chúng tôi và tôi là những người nhân hậu, chúng tôi đánh kẻ chạy đi chứ không đánh kẻ chạy lại, các nước khác có thể đến chiếm đất của chúng tôi nhưng chúng tôi nói chung là vẫn thân thiện trên mọi mặt trận đến khi hết chịu đựng nổi. Chúng tôi là một nước yếu có những con người rất giỏi, bình thường chúng tôi có thể vượt đèn đỏ, cướp hoa, chém giết lẫn nhau những khi đất nước có một kẻ thù chung thì chúng tôi lại dũng cảm đứng lên quên mình bên cạnh các vị anh hùng dân tộc chiến đấu để xua đuổi kẻ thù chạy như những con vịt bị H5N1. Hiện nay lãnh thổ đang bị đe dọa, chúng tôi đang đợi một vị anh hùng dân tộc xuất hiện, anh ta là ai ?
3. Về bầu cử: các ngài đã tốn quá nhiều tiền vào các cuộc vận động bầu cử dài dòng kéo dài từ năm này sang năm khác, khiến cho biết bao con người hàng ngày phải mất thời gian tham dự các cuộc mít tinh của ngài, nghe thời sự về ngài cũng như hàng trăm người bị nhồi máu cơ tim vì bất ngờ khi nghe tin ngày đắc cử. Ở nước chúng tôi bầu cử không tốn kém, cũng không gây ngạc nhiên, ai trúng cử cũng không quan trọng lắm đối với suy nghĩ của người dân chúng tôi vì đường lối của đất nước đã được vạch sẵn, ai lãnh đạo thì cũng phải đi trên con đường đó mà thôi. Riêng tôi tiêu chí bầu cử của tôi là phải chọn được người thật giàu có để khi đó họ chỉ còn một mục tiêu duy nhất là được người khác tôn trọng bằng tài năng dẫn dắt đất nước của họ.
4. Về diễn văn nhậm chức của ngài: tôi cam đoan là diễn văn của ngài không quá 1 trang giấy, nếu bức thư này đến trước khi ngài nhậm chức thì mong ngài hãy nghĩ lại vì đây là một dịp vô tiền khoáng hậu, ngài ít có cơ hội thứ hai đâu. Ở nước chúng tôi mọi diễn văn khai mạc, bế mạc, tổng kết.. đều phải thật dài và đều bao gồm hai phần chính: phần 1 là ca ngợi, phần 2 là phủ nhận những thứ đã ca ngợi bằng những từ kiểu như " chưa theo kịp", "chưa phát triển tương xứng", " vẫn còn nhiều hạn chế", " chưa tương xứng với tiềm năng", " cần các cấp các ngành phải thực sự vào cuộc"
5. Về thể chế chính trị: tôi thực sự khuyên ngài nên theo chế độ xã hội chủ nghĩa vì chế độ này là chế độ cực kỳ ưu việt. Không biết mọi người cảm nhận thế nào chứ tôi quý chế độ này lắm. Khi nào nước tôi hoàn thành công cuộc xây dựng chế độ Xã hội chủ nghĩa, người dân chúng tôi chỉ việc suốt ngày ăn bóng đá, ngủ bóng đá, uống sữa bóng đá. Tôi ước đến cái thời điểm tốt đẹp đó khi mọi thứ là của chung, khi tôi có thể sống trong một biệt thự sang trọng mà không phải mua nó, tôi có thể lấy bất cứ thứ gì ở chợ mà không phải trả tiền cho nó. Khi đó, mọi người dân đều như nhau, không phân biệt giàu nghèo, không cần phải cạnh tranh với nhau, không phải lo thất nghiệp…Ôi, chế độ xã hội chủ nghĩa thật là tuyệt vời. Trong khi đó ở nước các ngài, một xã hội tư bản chủ nghĩa nơi có rất nhiều người nghèo thu nhập chỉ gấp vài chục lần lương thủ tướng nước tôi có một tý, tôi thật xấu hổ cho nước quý ngài.
6. Về đường hướng phát triển đất nước: Tôi khuyên ngài nên coi trọng nông nghiệp, đất nước của ngài đất rộng phì nhiêu, trong đầu tôi đã có ý tưởng biến vùng Alaska băng tuyết của ngài thành những vựa lúa nước, tôi chỉ còn đang đợi lời mới của ngài mà thôi. Nước chúng tôi qua nhiều công cuộc công nghiệp hóa, hiện đại hóa đất nước, chúng tôi đã nhập khẩu ô tô ồ ạt sau đó tháo ra, lắp lại, rồi lại tháo ra, lắp lại thế là tôi đã có một sản phẩm ô tô chính hiệu made in Vietnam. Nước chúng tôi cũng sản xuất được máy tính, chính xác là vỏ máy tính, đã sản xuất được robot dáng người có thể đánh được bóng bàn. Cơ bản theo mục tiêu của chính phủ tới năm 2040 nước chúng tôi cơ bản là một nước công nghiệp, bên cạnh đó nông nghiệp vẫn là mũi nhọn, tiểu thủ công nghiệp cũng được chúng tôi phát triển tương xứng. Nước cái ngài đúng là vớ vẩn, những thứ như chip vi xử lý, tên lửa, máy bay, tàu hỏa…những thứ đó có ăn được không? sao không lo mà đi trồng lúa?
7. Về quan hệ với các nước: nước ngài là nước lớn, lớn nhất thế giới và nhất trong hệ mặt trời của chúng ta. Ngài ho một cái các nước láng giềng phải rúng động, ngài liệc một cái, một số nước nhồi máu cơ tim. Nước chúng tôi là một nước yếu, chúng tôi muốn làm bạn với tất cả các nước nhưng chúng tôi là anh cả trong ba nước đông dương. Chúng tôi luôn nhìn các nước với ánh mắt trìu mến, trong năm 2008 bí thư của chúng tôi đã thăm triều tiên, cu ba
<to be continue>
1. Về chiến tranh: tôi mong ông sẽ chấm dứt mọi cuộc chiến tranh mà nước Mỹ đang đóng vai trò tác nhân xúc tiến trong đó, để không có ai còn phải mất một phần hoặc cả gia đình của họ. Tôi chỉ mong vậy thôi vì ông chỉ là một phần trong một bộ máy lớn, bộ máy đó cần các sự xung đột để bán vũ khí, để cố vẫn Mỹ có thể len lỏi mọi nơi, để nhà thầu Mỹ có thể xây dựng các thành phố với chiêu bài tái thiết. Ở nước chúng tôi, mọi vấn để đều được quyết định bởi tập thể, tập thể là tất cả mọi người mà cũng chẳng là ai cả. Mọi danh từ chỉ quyền lực của chúng tôi đều có chữ tập thể đi cạnh, ví dụ như Ý chí tập thể, Quân đội nhân dân, công an nhân dân, tòa án nhân dân, hội đồng nhân dân. Nhờ coi trọng tập thể, chúng tôi không bao giờ phải lo thưởng phạt bất cứ cá nhân nào, tuy nhiên hàng năm chúng tôi cũng lục lại các cụ đã về hưu để thưởng huân chương vì sự nghiệp hay một cái gì đó đại loại như thế. Cái này các ông phải học tập chúng tôi nhiều.
2. Về tranh chấp lãnh thổ: thực tế là không có nước nào dám đụng tới một tấc đất của nước quý ngài, có lẽ nước ngài đã không khoan nhượng trước kẻ thù có ý định cướp đất trong lịch sử. Nước chúng tôi, nhân dân chúng tôi và tôi là những người nhân hậu, chúng tôi đánh kẻ chạy đi chứ không đánh kẻ chạy lại, các nước khác có thể đến chiếm đất của chúng tôi nhưng chúng tôi nói chung là vẫn thân thiện trên mọi mặt trận đến khi hết chịu đựng nổi. Chúng tôi là một nước yếu có những con người rất giỏi, bình thường chúng tôi có thể vượt đèn đỏ, cướp hoa, chém giết lẫn nhau những khi đất nước có một kẻ thù chung thì chúng tôi lại dũng cảm đứng lên quên mình bên cạnh các vị anh hùng dân tộc chiến đấu để xua đuổi kẻ thù chạy như những con vịt bị H5N1. Hiện nay lãnh thổ đang bị đe dọa, chúng tôi đang đợi một vị anh hùng dân tộc xuất hiện, anh ta là ai ?
3. Về bầu cử: các ngài đã tốn quá nhiều tiền vào các cuộc vận động bầu cử dài dòng kéo dài từ năm này sang năm khác, khiến cho biết bao con người hàng ngày phải mất thời gian tham dự các cuộc mít tinh của ngài, nghe thời sự về ngài cũng như hàng trăm người bị nhồi máu cơ tim vì bất ngờ khi nghe tin ngày đắc cử. Ở nước chúng tôi bầu cử không tốn kém, cũng không gây ngạc nhiên, ai trúng cử cũng không quan trọng lắm đối với suy nghĩ của người dân chúng tôi vì đường lối của đất nước đã được vạch sẵn, ai lãnh đạo thì cũng phải đi trên con đường đó mà thôi. Riêng tôi tiêu chí bầu cử của tôi là phải chọn được người thật giàu có để khi đó họ chỉ còn một mục tiêu duy nhất là được người khác tôn trọng bằng tài năng dẫn dắt đất nước của họ.
4. Về diễn văn nhậm chức của ngài: tôi cam đoan là diễn văn của ngài không quá 1 trang giấy, nếu bức thư này đến trước khi ngài nhậm chức thì mong ngài hãy nghĩ lại vì đây là một dịp vô tiền khoáng hậu, ngài ít có cơ hội thứ hai đâu. Ở nước chúng tôi mọi diễn văn khai mạc, bế mạc, tổng kết.. đều phải thật dài và đều bao gồm hai phần chính: phần 1 là ca ngợi, phần 2 là phủ nhận những thứ đã ca ngợi bằng những từ kiểu như " chưa theo kịp", "chưa phát triển tương xứng", " vẫn còn nhiều hạn chế", " chưa tương xứng với tiềm năng", " cần các cấp các ngành phải thực sự vào cuộc"
5. Về thể chế chính trị: tôi thực sự khuyên ngài nên theo chế độ xã hội chủ nghĩa vì chế độ này là chế độ cực kỳ ưu việt. Không biết mọi người cảm nhận thế nào chứ tôi quý chế độ này lắm. Khi nào nước tôi hoàn thành công cuộc xây dựng chế độ Xã hội chủ nghĩa, người dân chúng tôi chỉ việc suốt ngày ăn bóng đá, ngủ bóng đá, uống sữa bóng đá. Tôi ước đến cái thời điểm tốt đẹp đó khi mọi thứ là của chung, khi tôi có thể sống trong một biệt thự sang trọng mà không phải mua nó, tôi có thể lấy bất cứ thứ gì ở chợ mà không phải trả tiền cho nó. Khi đó, mọi người dân đều như nhau, không phân biệt giàu nghèo, không cần phải cạnh tranh với nhau, không phải lo thất nghiệp…Ôi, chế độ xã hội chủ nghĩa thật là tuyệt vời. Trong khi đó ở nước các ngài, một xã hội tư bản chủ nghĩa nơi có rất nhiều người nghèo thu nhập chỉ gấp vài chục lần lương thủ tướng nước tôi có một tý, tôi thật xấu hổ cho nước quý ngài.
6. Về đường hướng phát triển đất nước: Tôi khuyên ngài nên coi trọng nông nghiệp, đất nước của ngài đất rộng phì nhiêu, trong đầu tôi đã có ý tưởng biến vùng Alaska băng tuyết của ngài thành những vựa lúa nước, tôi chỉ còn đang đợi lời mới của ngài mà thôi. Nước chúng tôi qua nhiều công cuộc công nghiệp hóa, hiện đại hóa đất nước, chúng tôi đã nhập khẩu ô tô ồ ạt sau đó tháo ra, lắp lại, rồi lại tháo ra, lắp lại thế là tôi đã có một sản phẩm ô tô chính hiệu made in Vietnam. Nước chúng tôi cũng sản xuất được máy tính, chính xác là vỏ máy tính, đã sản xuất được robot dáng người có thể đánh được bóng bàn. Cơ bản theo mục tiêu của chính phủ tới năm 2040 nước chúng tôi cơ bản là một nước công nghiệp, bên cạnh đó nông nghiệp vẫn là mũi nhọn, tiểu thủ công nghiệp cũng được chúng tôi phát triển tương xứng. Nước cái ngài đúng là vớ vẩn, những thứ như chip vi xử lý, tên lửa, máy bay, tàu hỏa…những thứ đó có ăn được không? sao không lo mà đi trồng lúa?
7. Về quan hệ với các nước: nước ngài là nước lớn, lớn nhất thế giới và nhất trong hệ mặt trời của chúng ta. Ngài ho một cái các nước láng giềng phải rúng động, ngài liệc một cái, một số nước nhồi máu cơ tim. Nước chúng tôi là một nước yếu, chúng tôi muốn làm bạn với tất cả các nước nhưng chúng tôi là anh cả trong ba nước đông dương. Chúng tôi luôn nhìn các nước với ánh mắt trìu mến, trong năm 2008 bí thư của chúng tôi đã thăm triều tiên, cu ba
<to be continue>