Con người vốn khởi điểm là ăn lông ở lỗ :P, khi đó để giao tiếp với nhau con người dùng những tiếng "khẹc khẹc" ở các âm sắc khác nhau nhằm biểu đạt sự tức giận, sự yêu thưởng, sự vui mừng. Ví dụ hồi xưa, anh tiền sử A muốn nói lời yêu với cô tiền sử B thì anh tiền sử A sẽ nói "Khéc khẹc khẹc".

Mất vài nghìn năm thậm trí vài chục nghìn năm, con người khi đó đã có đời sống khá ấm no nhờ cải tiến công cụ săn bắn. Một ngày, con người chỉ phải mất nửa buổi sáng để săn thú, còn lại thì là đú đởn, hú hí, hụ hị với nhau. Phú quý sinh lễ nghĩa, một số cụ bô lão người tiền sử sau vài chục năm sống trên đời, tích lũy nhiều kinh nghiệm kiểu như khi gặp gấu hãy ngã lăn ra giả chết, đừng dại trèo lên cây. Cụ bu lão tiền sử muốn lưu lại những kinh nghiệm của cụ để con cháu cụ có thể biết được kinh nghiệm đó khi nó còn bé, ngoài ra cụ cũng muốn lưu lại những vần thơ bay bướm trong đầu cụ. Cụ dùng những que than vẽ lên vách động những thứ xuất hiện trong đầu cụ mà không cần phải suy nghĩ gì nhiều. Đầu tiên cụ vẽ con gấu đang đuổi theo một người, sau đó là một hình khác miêu tả con gấu đang ngó nghiêng trong khi người chạy lúc nãy đang nằm dưới đất, một cảnh ngay phía dưới miêu tả con gấu đang chồm lên thằng người đang chạy, ý rằng nằm im thì sống, chạy tiếp la chết. Cứ như vậy con người tiền sử đã lưu lại các hoạt động sinh họat hàng ngày của họ, các kinh nghiệm, các câu chuyện thần linh trên các vách đá.

Trải một vài ngàn năm nữa, con người đã sáng chế ra các công cụ khác để lưu lại các hình vẽ như các thẻ tre, bản đất sét và tiếp theo là giấy. Khi đó họ vẫn dùng các hình vẽ để miêu tả các câu chuyện nhưng lược bớt đi các nét để cho nhanh. Tiếp theo vài ngàn năm nữa, chữ la tinh ra đời cấu tạo trên bảng chữ cái aphabet. Tiếng anh, tiếng pháp và cả tiếng việt đều bắt nguồn từ bảng chữ la tinh. bây giờ với từ "Gấu" người ta không còn thấy hình tượng con gấu trong đó nữa, trẻ em giờ sẽ phải học từ "GẤU", sau đó một ngày đẹp trời được mẹ cho đi vườn thú nhìn thấy con gấu thật. Như vậy chữ "gấu" ngày nay thật là khó nhớ so với hình vẽ một con gấu ngày xưa, cháu bé cũng dễ dàng nhớ con gấu thật hay ảnh con gấu hơn là chữ "Gấu".
Bản thân chúng ta cũng thích vẽ những hình vẽ, những hình vuông hình tròn để biểu diễn các sự việc ngay cả trong công việc hơn là viết các chữ viết bởi vì do di vết của cụ tiền sử để lại. Bản đồ từ duy được sinh ra để giúp chúng ta trình bày vấn đề theo các quy tắc sao cho thật dễ nhớ, nó như chữ viết của bộ óc khi mà hình ảnh bao giờ cũng nhớ dễ hơn chữ viết. Ví dụ như để nhớ nội thất một căn nhà, thay vì nhờ xem cái bàn màu gì, tường mầu gì… chúng ta thường sẽ cố gắng lưu hình ảnh của căn nhà vào trong bộ óc. Khi cần nhớ chi tiết gì ta tưởng tượng trong đầu hình ảnh căn nhà đó và từ đó sẽ nhớ ra từng chi tiết.


Ở đây tôi không trình bày rõ quy tắc để vẽ bản đồ tư duy vì bạn có thể dễ dàng tìm thấy trên google hay trên các hiệu sách. Các bạn chỉ cần biết rằng chúng ta có một thứ như thế và có nhiều phần mềm để vẽ các biểu đồ ấn tượng như Visio, mind map, map manager…, tuy nhiên tác giả của mind map thì cho rằng sử dụng giấy cùng các bút mầu là hiệu quả hơn cả, nhưng có phải ai cũng có thể vẽ đẹp được đâu nhỉ.
download free map (open source)
download free map (open source)
[youtube=http://www.youtube.com/watch?v=uvnbKEHOQIY&hl=en&fs=1]