Mấy ngày hôm nay thậm chí mấy năm gần đây vấn đề tăng học phí có vẻ ngày càng nóng mà mãi chẳng giải quyết được. Người ta yêu cầu tăng học phí thì phải đi đôi với tăng chất lượng giáo dục. Chẳng ai có thể khẳng định được tăng học phí sẽ tăng chất lượng vì có thêm tí muối vào biển cũng chẳng làm nước biển mặn thêm. Với cách lập luận giữa quả trứng và con vịt cái nào có trước thế này thì sẽ không bao giờ có hồi kết. Sao không tách biệt giữa quả trứng và con vịt, quả trứng và con vịt có thể đi đôi cùng nhau. Không phải suy nghĩ nhiều ta cũng hiểu được khi tăng học phí đồng thời đồng lương giáo viên cũng được tăng lên, cơ sở vật chất cũng tốt hơn. Trước đây giáo viên vật vờ giảng dạy với suy nghĩ lương như thế thì em chỉ làm thế, giờ lương cao hơn, nhiều người bắt đầu dòm ngó thì tự nhiên giáo viên cũng phải cố gằng hơn để xứng với đồng lương mình nhận được, từ đó chất lượng giáo dục sẽ tăng lên.
Hiện trạng ngày nay là dân tình rất bức xúc với chất lượng giáo dục nên bất cứ đòi hỏi nào của ngành giáo dục cũng bị bác bỏ, lên án thẳng thừng. Giống như anh làm việc đã kém rồi còn đòi tăng lương, lập luận của ông chủ (ở đây là Nhân dân) là anh cứ làm tốt đi rồi tôi sẽ tăng lương cho anh. Ngành giao dục vật lộn với bộ máy đồ sộ với hàng trăm nghìn CNVC, mỗi người mỗi ý làm sao Bộ có thể hô hào để mỗi cán bộ ngành giáo dục tăng chất lượng của họ lên được khi hàng ngày họ vẫn phải vật lộn với cuộc sống?