Sách: Vĩ đại do lựa chọn (P4: Thế nào là tính nhất quán?)

5
5812

Trong entry trước ta đã biết tới các nguyên tắc được xây dựng cần đảm bảo 1.Tính rõ ràng; 2.Có phương pháp và 3.Tính nhất quán.

Thế nào là tính nhất quán?

Đứng trước một hiện tượng ta luôn cố gắng tìm kiếm tính quy luật của nó. Thời tiết Sài Gòn là ngày nắng với độ ẩm thấp, tới chiều là mưa. Một năm có hai mùa: Mùa mưa và Mùa khô. Thời tiết miền bắc thì đặc trưng bởi nhiệt độ cao với độ ẩm cao. Một năm có bốn mùa: Xuân, Hạ, Thu, Đông.

Nếu như bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông đến chẳng có quy luật thứ tự nào cả thì chắc ta sẽ phải khó chịu với nó lắm.

Nếu một người hành xử một cách nhất quán ta cũng thấy rất dễ chơi. Ta không thể đoán được chính xác cảm xúc của anh ta nhưng ta biết chắc đứng trước một hoàn cảnh nào đó anh ta sẽ hành xử ra sao.

Một người thiếu nhất quán là khi cùng đứng trước một hoàn cảnh nhưng lúc này anh ta xử sự thế này, lúc khác anh ta lại xử sự thế khác; mọi người tha hồ mà đoán mò. Và nói chung là không ai thích chơi với người như vậy.

Khi bạn xây dựng lên bộ 20 nguyên tắc để tuân theo thì 20 nguyên tắc đó phải cùng có tính nhất quán tuân theo một quy luật nào đó, một hướng đi chung. Bạn không thể có cả nguyên tắc tích cực lẫn nguyên tắc tiêu cực trong đó được. Ví dụ tập thể dục 1 giờ/ ngày và cố gắng hút hai bao thuốc lá/ngày.

Các nguyên tắc cũng phải có cùng cấp độ với nhau ví dụ bạn có một nguyên tắc to đùng là “Năng  suất lao động tăng gấp đôi mỗi 2 năm” và sau đó lại có một nguyên tắc quá chi tiết là ” Không tiêu quá 50.000/ngày”

Vì người ngoài không thể nắm rõ được là bạn đang hành xử theo những nguyên tắc nào nên họ sẽ quan sát hành động, lời nói của bạn và tự gán cho bạn một bộ nguyên tắc mà họ cho rằng bạn đang theo. Các nguyên tắc bạn phải theo đuổi đến cùng, không thay đổi cũng như không làm khác đi thì lúc đó người ta mới thấy bạn là một người có tính nhất quán.

Nếu bạn cố gắng niềm nở với người xung quanh theo nguyên tắc tôn trọng người đối diện vào ban ngày; còn buổi tối bạn thở phào một cái rồi quay trở lại với con người thực thì cũng không ổn lắm. Làm sao cái bạn đang theo đuổi không làm bạn quá căng thẳng, quá khó khăn để bạn tuân theo nó ở mọi lúc, mọi nơi là tốt nhất.

Đối với DN cũng vậy; khách hàng, đối tác sẽ rất khó chịu khi không thấy được sự nhất quán trong cách hành xử của DN. Chúng ta sẽ thấy khó chịu khi Petrolimex kinh doanh massage nhà hàng; Intel buôn thuốc lá, Microsoft chẳng tung ra phiên bản phần mềm nào mười năm qua,…Ta cũng sẽ thấy khó chịu khi Coca-cola thay đổi màu sắc thương hiệu từ đỏ sang xanh, sang vàng, sang tím,…Vietel lúc thì nói theo cách của bạn, lúc thì nói những gì bạn thích; lúc thì quảng cáo rầm rộ, lúc thì chẳng thấy tăm hơi gì.

Đối với các quốc gia ta cũng thấy tính nhất quán được thể hiện trong các hành xử đối ngoại của Việt Nam và của cả trung quốc. Trung quốc nhất quán trước sau như một theo quan điểm dùng vũ lực chiếm đất với ngụy trang bên ngoài là những lời lẽ mềm mỏng. Việt nam ta thì trước sau như một dùng biện pháp hòa bình bên cạnh việc vẫn sẵn sàng cho tình huống xấu nhất. Rất nhiều chủ trương lớn không thể đến tai từng cán bộ hải giám nhưng họ vẫn thực hiện đúng vì chúng ta hành xử có những nguyên tắc nhất định và không đổi.

 

Thế nào là có phương pháp?

Có phương pháp có nghĩa là nguyên tắc bạn xây dựng phải dựa trên điểm mạnh yếu của bạn và căn cứ vào các quy luật được cả thế giới công nhận,. Ví dụ ai cũng biết là tập thể dục đều rất có lợi cho sức khỏe vì vậy nguyên tắc “tập thể thao một giờ/ngày” là một nguyên tắc có phương pháp.

Nguyên tắc ” không hút quá 1 điếu/ngày” thì không thể là có phương pháp được. Bạn phải cai thuốc lá vì vậy nó phải là một mục tiêu cần giải quyết có thời hạn xác định; còn nguyên tắc bạn đang xây dựng là áp dụng cho cả đời bạn.

Đối với công ty, có phương pháp có nghĩa là thấy được mối liên kết giữa các nguyên tắc, thấy được thành công khi có kỷ luật với các nguyên tắc, thấy tính hệ thống cũng như tính chi tiết, thấy được sự ràng buộc với các tầm nhìn, sứ mệnh, giá trị cốt lõi,…của DN.

Comments

comments

5 COMMENTS

  1. Em đọc tương đối nhiều bài viết của anh. Em cảm thấy rất hay và bổ ích. Nhưng con đường đi từ lý thuyết tới thực tế và áp dụng vào cuộc sống là cả quãng đường. Anh có thể có những bài viết về việc thực tế mình áp dụng những lý thuyết đó vào cuộc sống được không ? Nó sẽ rất có ích cho mọi ngườ.

    • Hầu hết các bài viết anh đều viết dựa trên kinh nghiệm thực tế vì vậy em sẽ thấy nó khác rất nhiều so với sách mặc dù anh đang nói về cuốn sách đó. Nếu không có thực tế thì viết sẽ không thể hay được 🙂

Leave a Reply to Anonymous Cancel reply

Please enter your comment!
Please enter your name here